Mùa đông năm nay ở nhà nhiều nắng, em cũng bớt cô đơn hơn khi tiết trời bớt rét. Rồi lại thương anh khi bên đó tuyết phủ trắng đường, một mình có biết tự mặc ấm hay không?
Tết đến rồi anh ạ, và lại thêm một năm nữa hai đứa yêu xa…
Ra đường những ngày này, nhiều khi chợt thấy chạnh lòng muốn được ngồi sau xe anh đi lòng vòng quanh thành phố, để thấy Tết đã theo nắng về trên mai vàng, đào thắm. Anh sẽ hát vu vơ đôi ba câu, còn em vòng tay từ sau ôm anh thật ấm!
Năm nay, lại cách nhau đến gần nửa quả địa cầu, anh ở đó, em ở đây, thêm một cái Tết nữa, nói xa mà cũng chẳng xa.
Tết này, em ở nhà sum họp với gia đình, bên kia anh vẫn quay cuồng với sách vở. Thương khi người ta đông đủ, anh lủi thủi một mình với bữa cơm loay hoay tự nấu. Thương đêm ba mươi Tết người ta cùng nhau ngắm pháo hoa đón giao thừa năm mới, anh với nhóm bạn đồng hương lại ngồi nhớ những ngày Tết Việt Nam.
Mùa đông năm nay ở nhà nhiều nắng, em cũng bớt cô đơn hơn khi tiết trời bớt rét. Rồi lại thương anh khi bên đó tuyết phủ trắng đường, một mình có biết tự mặc ấm hay không?
Tết này, vẫn là những cuộc điện thoại đường dài em kể anh nghe tíu tít đủ thứ chuyện trò. Này thì chậu đào bố mua, hay lọ mứt em làm, nồi bánh chưng ông bà đang gói,… Hỏi anh có buồn không? Chỉ thấy tiếng thở dài khe khẽ rồi cười xòa cho em an tâm.
Tết này, em ở nhà sum họp với gia đình, bên kia anh vẫn quay cuồng với sách vở. Thương khi người ta đông đủ, anh lủi thủi một mình với bữa cơm loay hoay tự nấu. Thương đêm ba mươi Tết người ta cùng nhau ngắm pháo hoa đón giao thừa năm mới, anh với nhóm bạn đồng hương lại ngồi nhớ những ngày Tết Việt Nam.
Mùa đông năm nay ở nhà nhiều nắng, em cũng bớt cô đơn hơn khi tiết trời bớt rét. Rồi lại thương anh khi bên đó tuyết phủ trắng đường, một mình có biết tự mặc ấm hay không?
Tết này, vẫn là những cuộc điện thoại đường dài em kể anh nghe tíu tít đủ thứ chuyện trò. Này thì chậu đào bố mua, hay lọ mứt em làm, nồi bánh chưng ông bà đang gói,… Hỏi anh có buồn không? Chỉ thấy tiếng thở dài khe khẽ rồi cười xòa cho em an tâm.
Tết này, vẫn là nhìn anh qua cái máy tính vô tri, chẳng biết nói sao cho đủ những hỏi han, quan tâm, chăm sóc.
Tết này, vẫn là những tấm hình chụp lại những náo nức của mùa xuân gửi cho đứa con xa quê để anh nguôi nỗi nhớ.
Tết này, muốn gửi chút nắng xuân sang cho bên kia đỡ lạnh.
Tết này, vẫn là để ý tới điện thoại để dù đi chơi hay tụ tập với ai cũng không nhỡ mất cuộc gọi từ anh.
Tết này, vẫn là cộng dồn tiền lì xì của anh rồi lâu lâu nữa mới được lấy.
Tết này, vẫn là những hẹn hứa, những đợi chờ…
Tết này, vẫn là lén lút giấu nhẹm nỗi tủi thân. Dù thèm lắm những cái ôm chầm giữa trời mùa đông, thèm được tỉ tê những nguyện cầu trong năm mới cho nhau nghe giữa trời pháo hoa rực sáng. Dù thèm lắm cảm giác bớt chông chênh vì những xa xôi, thèm những kề cạnh… Nhưng vẫn cố gạt đi, vì em tin anh và chúng mình tin nhau!
Yêu xa, là những thiệt thòi, rồi trông mong chẳng biết đếm sao cho hết. Là những nghi ngờ, dỗi hờn vớ vẩn lắm lúc khiến cả hai mệt mỏi đến vô cùng. Những ngày Tết, yêu xa là nỗi chạnh lòng chỉ khẽ chạm thôi cũng đủ để rưng rưng nước mắt. Thương hai đứa mỗi người một nơi, thương khung giờ lệch nhau có những ngày bỗng nhiên trật nhịp. Lại thương anh một mình nơi xứ khách, ngày Tết rồi sẽ tủi thân…
Chỉ biết hẹn anh ngày đó, một ngày thơm nức nắng mai! Anh trở về giữa dòng người vội vã, em sẽ chạy đến và ôm anh thật lâu. An tâm anh nhé, em sẽ chờ!
Tết này, vẫn là cộng dồn tiền lì xì của anh rồi lâu lâu nữa mới được lấy.
Tết này, vẫn là những hẹn hứa, những đợi chờ…
Tết này, vẫn là lén lút giấu nhẹm nỗi tủi thân. Dù thèm lắm những cái ôm chầm giữa trời mùa đông, thèm được tỉ tê những nguyện cầu trong năm mới cho nhau nghe giữa trời pháo hoa rực sáng. Dù thèm lắm cảm giác bớt chông chênh vì những xa xôi, thèm những kề cạnh… Nhưng vẫn cố gạt đi, vì em tin anh và chúng mình tin nhau!
Yêu xa, là những thiệt thòi, rồi trông mong chẳng biết đếm sao cho hết. Là những nghi ngờ, dỗi hờn vớ vẩn lắm lúc khiến cả hai mệt mỏi đến vô cùng. Những ngày Tết, yêu xa là nỗi chạnh lòng chỉ khẽ chạm thôi cũng đủ để rưng rưng nước mắt. Thương hai đứa mỗi người một nơi, thương khung giờ lệch nhau có những ngày bỗng nhiên trật nhịp. Lại thương anh một mình nơi xứ khách, ngày Tết rồi sẽ tủi thân…
Chỉ biết hẹn anh ngày đó, một ngày thơm nức nắng mai! Anh trở về giữa dòng người vội vã, em sẽ chạy đến và ôm anh thật lâu. An tâm anh nhé, em sẽ chờ!
0 nhận xét