Phải chăng mùa xuân ưu ái cho con người, có thể cảm nhận được tất thảy mọi niềm hạnh phúc toát ra từ trời đất, cỏ cây...
Nhặt một chút lộc non, cho bình an ùa tới. Nhặt một chút nụ cười, cho trời đất nở hoa. Nếu tiếng chuông chùa vọng lại như tiếng gọi của một mùa mới ấm áp lại gần, nếu như sắc đào tươi thắm e ấp bên góc phố vắng người còn phủ hơi sương. Nếu như người ta lại gần với nhau hơn bằng những câu chúc an lành, bằng những cuộc gọi thôi thúc khoảnh khắc giao mùa, bằng dũng khí ngỏ lời khi đất trời giao hòa, người với người bất giác chẳng còn chút tính toan, chỉ một lòng cầu chúc nhau những lời chân thành.
Thì đó chính là thời khắc đầu năm mới em ơi, ai chẳng hẹn hò với hạnh phúc của riêng mình.
Có thể là mồng Một lang thang đi dọc những con đường vắng, khi đất trời ủ một màu hơi sương, thấp thoáng đâu đây tà áo dài khẽ lay động.
Có thể là mùi hương trầm thoang thoảng rơi hững hờ trong không khí, đi đến đâu cũng có thể hít hà để tận hưởng mùi vị của an lành, yên ấm, của sự thành kính, an nhiên.
Có thể là bên mâm cơm gia đình, ôn chuyện cũ, nói về dự định tương lai. Cùng nhau chùng chình một chút, lười biếng một chút, để tận hưởng những phút giây đông đủ quây quần.
Phải chăng mùa xuân ưu ái cho con người, có thể cảm nhận được tất thảy mọi niềm hạnh phúc toát ra từ trời đất, cỏ cây. Lúc thì bình dị để hoài niệm về những gì đã qua, những gì sắp tới. Lúc hào hứng ấp ôm những ước vọng tương lai.
Người ta có hay chăng tin vào những lời cầu khấn? Có hay chăng tin vào sự linh nghiệm của những lời chúc đầu năm, về những lần vái lạy bàn thờ tổ tiên, cúi đầu xin lộc trước chùa chiền, để khẩn cầu vào một tương lai sắp đến thật nhiều điều tốt lành, may mắn tìm đến, tai ương đi khỏi? Những gì mà hiện tại còn mờ mịt, chỉ có thể đặt tên nó là Tương lai.
Đầu năm, người ta hẹn hò với hạnh phúc, bởi vì nhiều lý do. Là cơ hội để xua đi những vấp váp như những bóng đen quá khứ, là cơ hội để tự nhắc bản thân rằng, tất cả đều đã qua rồi, và tiếp tục đặt niềm tin vào một tương lai khác, ở một khởi đầu mới.
Đầu năm, có dũng khí để tìm lại những người cũ, những người tưởng như đã vĩnh viễn rời khỏi cuộc sống của chúng ta. Để rồi bằng một câu nói chân thành, bỗng chốc mắt nhòa lệ, để rồi cảm thấy biết ơn, bởi vì người đã trở về bên ta, khiến cho ta thêm tin tưởng vào tương lai phía trước, khiến ta không còn cảm thấy cô đơn.
Pháo hoa rộn rã, năm mới đến rồi. Trong mùi thuốc pháo còn vương đọng, lan tỏa khắp không gian, có khi nào bạn bất chợt thấy mình đang hạnh phúc? Có bao giờ bạn bất chợt thấy từ đất trời đến cỏ cây, đều mang cùng một niềm hạnh phúc như vậy?
Ừ thì năm mới rồi, chào đón những yêu thương, những an lành. Và ta bắt đầu hẹn hò với hạnh phúc thôi, đúng không em?
Năm mới, cầu chúc mọi điều an lành…
0 nhận xét